"Lại dám nói ta hẹp hòi, đi, lão công đây sẽ dẫn ngươi đi." Cát Đông Húc thấy Liễu Giai Dao hé miệng cười đến không khép lại được, vẻ mặt không phục kéo eo thon nhỏ của nàng, nói: "Thành phố!"
"Khanh khách! Ngươi đồ xấu xa!" Liễu Giai Dao thấy Cát Đông Húc mặt không phục nói ra hai chữ "thành phố", ban đầu là hơi run rẩy, sau đó lập tức vừa giơ nắm đấm lên đấm hắn, vừa cười đến hoa chi loạn chiến.
Vui đùa xong, Cát Đông Húc dựng xe đạp, sau đó hai người tay trong tay cùng nhau đi bộ vào thành phố.
Cũng may Liễu Giai Dao xưa nay biết giữ ý tứ, không có lên báo hay xuất hiện trong chương trình gì, Cát Đông Húc thì càng khỏi phải nói, bằng không nếu để người ta biết đôi trai tài gái sắc này đi bộ vào thành phố, đến rồi còn đẩy xe ở khu chợ rau dưa chọn đồ mua thức ăn, một người là lão tổng công ty mỹ phẩm, một người là cổ đông lớn của vài công ty lớn, chẳng phải sẽ lập tức gây nên náo động lớn hay sao.
Ở trong thành phố mua ít rau dưa, lại mua chút đồ ăn vặt, đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, hai người lại tay trong tay trở về nhà.
Về đến nhà, việc bếp núc tự nhiên giao cho Cát Đông Húc, còn Liễu Giai Dao thì ở bên cạnh thỉnh thoảng đút cho Cát Đông Húc mấy loại hoa quả và đồ ăn vặt.
Ăn xong bữa tối muộn, hai người dọc theo sông lớn Kinh Lâm tản bộ một lát, sau đó trở về nhà trọ, và rồi trong phòng ngủ vang lên những tiếng rên rỉ, thở dốc đầy mê người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT