Có Kim Long Ấn dẫn đường, lại không có Quỷ binh Quỷ tướng nào dám cản trở, nhóm năm người Cát Đông Húc rất nhanh rời khỏi hòn đảo trung tâm kia, một lần nữa đặt chân lên vùng biển m·á·u sắc này.
Vừa mới rời khỏi hòn đảo trung tâm, đám người Cát Đông Húc cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được niềm vui sống sót sau t·ai n·ạn trong mắt đối phương.
"Cát lão đại, hiện tại chúng ta nên đi đường nào?" Kim Phi Dương vừa đạp không trên vùng biển màu m·á·u, vừa hỏi.
"Cát lão đại?" Cát Đông Húc nghe vậy không khỏi hơi r·u·n r·u·n.
"Khà khà, ta xưng huynh gọi đệ với phụ thân ngươi, ta lại xưng huynh gọi đệ với ngươi thì cứ cảm thấy có chút khó chịu, ngược lại qua hai lần đại chiến này, ngươi là người xứng đáng làm lão đại nhất trong năm người chúng ta, sau này ta thấy cứ gọi Cát lão đại thì hay hơn." Khuôn mặt phì nộn của Kim Phi Dương mang theo một nụ cười lấy lòng, nói.
"Khanh khách, danh xưng này hay, danh xưng này hay, ta thấy gọi thẳng lão đại càng thân thiết hơn ấy, ngươi nói có đúng không a lão đại?" Hồ Mị Nhi lập tức cười khanh khách vỗ tay nói, đến sau còn cố ý dán vào, kiều mị liếc mắt đưa tình, khiến Cát Đông Húc sợ hãi vội vã t·r·ố·n nàng ra xa một chút, thấy vậy đám người c·ô·ng Tôn Thành đều mập mờ bật cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play