Lâm Khôn đến khiến phòng khách trở nên náo nhiệt hơn hẳn, không chỉ Ngụy Chấn và Khâu Tử Oánh không chớp mắt nhìn hắn từ xa, miệng không ngừng cảm thán trước sự giàu có khi còn trẻ của đối phương.
Những người khác trong đại sảnh, một vài người tự cho mình có chút địa vị cũng vội vã tiến lên, nở nụ cười khiêm tốn, ân cần chào hỏi Lâm Khôn, mấy cô nàng xinh đẹp trẻ tuổi càng không ngừng liếc mắt đưa tình với hắn.
Cát Đông Húc cũng nhìn Lâm Khôn.
Gần một năm không gặp, hắn phát hiện Lâm Khôn trở nên trầm ổn hơn trước, sự tự tin mạnh mẽ tỏa ra trên người, khó tìm thấy bóng dáng của một cậu ấm ăn chơi ngày nào.
"Thấy chưa, đợi đến ngày nào đó anh được như hắn, dù anh có khoe khoang, có tự thổi mình giàu có đến đâu, người ta cũng không nói anh là trọc phú." Khâu Tử Oánh huých tay vào người Ngụy Chấn nói.
"Nếu ta giàu có như hắn, cần gì phải khoe khoang, cần gì phải nói dối mình có tiền?" Ngụy Chấn tự giễu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play