Cậu nhìn cô, giọng nói nhẹ bẫng: "Cô Lê, cô không nghĩ nên nói gì đó sao?"
"Hả?"
Lê Tuyết ngẩng đầu, có chút chột dạ liếc nhìn cậu, không dám nhìn lại cái bàn lộn xộn vì sợ phải chịu tội.
Cô khoát tay: "Chuyện đó! thật sự rất thông cảm, tôi có thể hiểu được cảm xúc của cậu!"
Nhìn vẻ mặt không chút biểu cảm của cậu, cuối cùng cô mặt dày bắt chước lời nói của Triệu Cầm: "Không sao, lát nữa tôi sẽ gọi điện cho giáo viên của cậu để giải thích sự tình."
"Bây giờ tôi sẽ đi dạy dỗ nó, cậu đừng nóng giận, buổi tối đi ngủ sớm, thức khuya có hại cho sức khỏe."
Cô nói xong muốn đi ra ngoài như một kẻ chơi đểu, mặc kệ Lục Lương có cản đường hay không, cô trực tiếp đẩy người ra.
Lục Lương bị đẩy sang một bên, lưng đập vào khung cửa, nhìn cô đang chạy trốn, cậu nheo mắt lại, đột nhiên nói: "Sao hôm nay cô Lê lại lễ phép vậy?"
Lời nói nhẹ nhàng khiến Lê Tuyết nghe ra ý khác.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play