Edit: Kim
Kiêu ngạo lại tự đại, Cảnh Đô Tuyên vẫn luôn sống trong môi trường được người ta săn đón, gặp phải một chút trở ngại nhỏ, đã muốn tìm kiếm một chút khẳng định và tự tin từ trên người một đứa trẻ.
Chỉ là quỳ xuống trước thái giám đã không thể chịu nổi, khó có thể chấp nhận khuất nhục như vậy.
Người chưa từng bị sỉ nhục, là không thể giải quyết được khi bị sỉ nhục.
Bây giờ Nam Chi lại cho hắn một sự sỉ nhục khác, cô cười hì hì nói: “Ca ca, ngươi thật sự quá yếu đuối nha, ngày nào cũng chỉ biết oán hận vì phải quỳ xuống trước thái giám, ngươi có biết không, có bao nhiêu đứa trẻ phải chết trong lúc huấn luyện, không có đồ ăn, phải giành ăn với chó, với dã thú.”
“Chúng ta bị bắt khỏi gia đình, chịu đựng tra tấn, chúng ta là những kẻ ti tiện trong miệng ngươi, tiện sao, ngươi dẫm lên thi cốt của người khác, hưởng thụ cực khổ của người khác mới là kẻ ti tiện.”
“Kẻ ti tiện, ca ca ngươi mới là kẻ ti tiện.” Trước kia miệng Nam Chi ngọt bao nhiêu, rót cho Cảnh Đô Tuyên bao nhiêu canh gà, bây giờ lại mắng khó nghe bấy nhiêu, trực tiếp cho Cảnh Đô Tuyên uống canh gà ôi thiu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT