Edit: Kim
Lão Xà cảnh cáo nói: “Ngươi đừng nghĩ tới việc chạy trốn, ngươi đã bị rắn cắn, cho dù có trốn đến chân trời góc biển cũng sẽ bị tìm thấy.”
Nam Chi nhìn những lỗ răng nhỏ trên mu bàn tay mình, cảm thấy những người lớn này thật quá đáng!
Lão Xà mang con rắn nhỏ đi rồi, Nam Chi và hổ bị nhốt trong lồng sắt, giống như người bị lãng quên, không có người chăm sóc, thậm chí còn không có ai mang cho cô một chén nước.
Nam Chi biết, Cảnh Đô Tuyên căn bản không thích xem xiếc thú, có lẽ lão Xà cũng biết, nhưng vẫn tặng người tới, bố trí một người ở đây, cho dù có chết cũng không sao.
Con hổ đói bụng, cọ vào bọc nhỏ của Nam Chi, trong bọc nhỏ chính là thịt khô, đó là thịt khô Nam Chi lấy được từ chỗ lão Xà, rốt cuộc cũng là huấn luyện hổ, nếu không có khen thưởng, con hổ sẽ không cử động.
Nam Chi lấy thịt khô từ trong bọc ra đút cho hổ ăn, con hổ nhai thịt khô, hổ họng phát ra tiếng hừ hừ, thịt khô rất khô, cũng đủ cho con hổ ăn một thời gian, nhưng với sức ăn của con hổ, Nam Chi cảm thấy cái bọc nhỏ này cũng không thể kiên trì được bao lâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play