Edit: Kim
Lần này Diêu Thiên đã tiêu tốn rất nhiều sức lực, một lúc lâu vẫn chưa thể hồi phục lại được, sắc mặt cô tái nhợt, toàn bộ đại sảnh biệt thự tràn ngập tiếng khóc của trẻ con.
Lệ khí và nghiệp lực trên người đám trẻ con đều đã tiêu tán, đều biến thành trẻ con bình thường, khóc sướt mướt ầm ĩ, tạo ra tiếng động có thể khiến đầu người ta nổ tung.
Gân xanh trên trán Diêu Thiên giật giật, quả thực là không thể chịu đựng được nữa, nhưng nhìn thấy Nam Chi giống như một người chị trấn an mấy đứa trẻ, vô cùng kiên nhẫn mà trấn an, nhưng gặp phải người chỉ biết không nghe không nghe không nghe, cô lập tức nắm tay, đấm một quyền vào đầu.
Đứa trẻ bị đánh lập tức dừng khóc, chỉ dám lén khụt khịt.
Diêu Thiên nhìn mà có chút bất đắc dĩ lại buồn cười, Nam Chi thấy Diêu Thiên nhìn mình chằm chằm, lập tức bay tới hỏi: “Chị gái, thân thể của chị đã khá hơn chút nào chưa?”
Diêu Thiên: “Vẫn chưa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play