Edit: Kim
“Sao dì lại tới đây?” Tuyết Lị mở cửa, nhìn thấy Vạn Mộng Lâm, trên mặt lộ rõ ​​vẻ cảnh giác cùng chán ghét, thực rõ ràng, biểu hiện của cô thể hiện hai chữ ‘không thích”.
Vạn Mộng Lâm sững sờ một lúc, cô nhìn Tuyết Lị, không biết có phải ảo giác hay không, cô cảm thấy toàn thân đứa trẻ này có chút âm trầm, tỏ vẻ thù địch với cô.
Vạn Mộng Lâm gượng cười, “Tuyết Lị, dì tìm Diệp tiên sinh.”
Diệp Tuyết Lị nhìn cô chằm chằm, có chút lệ khí, cảnh giác hỏi: “Dì tìm cha tôi làm gì, lại cần cha tôi giúp sao, lại coi cha tôi như cái rẻ lau, dùng xong thì ném đi, dì luôn mồm nói coi cha tôi là bạn, thì có thể yên tâm thoải mái mà hưởng thụ, dì là một người phụ nữ xấu xa, ích kỷ.”
Diệp Tuyết Lị lải nhải, dường như có rất nhiều oán hận với Vạn Mộng Lâm, và lúc này cô đang trút hết ra.
Vạn Mộng Lâm giống như bị tổn thương, lùi về sau hai bước, không thể tin được mà nhìn bé gái đang phun ra những lời ác độc, trong mắt của cô bé tràn đầy chán ghét.
Sự chán ghét không hề che giấu, giống như cô đã phạm phải tội lỗi gì không thể tha thứ được.
Cô đã làm cái gì chứ, Vạn Mộng Lâm cảm thấy mình đã đi đến bước đường này, đã là vô cùng khổ sở rồi, Diệp Tuyết Lị dựa vào cái gì mà oán trách cô?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play