Edit: Kim
Khổng Chân đi rồi, lúc này Phong Vân Đình mới nhìn tới đứa trẻ môi hồng răng trắng, khí sắc cực kỳ tốt, hoàn toàn không nhìn ra nửa điểm sợ hãi.
Mắt to bling bling.
Phong Vân Đình hỏi: “Có sợ không?”
Nam Chi nghiêng đầu, “Sợ nha, những người đó rất đáng sợ.”
“Cha, con và mẹ đã bàn xong, mẹ sẽ không làm công việc này nữa, sau này chúng con sẽ rời khỏi đây, tới nơi khác sinh sống.”
Rời đi, sống một cuộc sống bình thường?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play