Edit: Kim
Nhưng bây giờ đứa trẻ không khóc cũng không nháo, bộ dạng rất ngoan ngoãn, ngược lại khiến Phong Vân Đình không biết nên nói cái gì.
Nam Chi thấy người cha này gọi cô, lại không nói lời nào, cầm nĩa lên ăn rất nghiêm túc, từng chút từng chút nhét vào trong miệng, sườn mặt phình ra, cổ nhỏ non mịn, giống như một con búp bê Tây Dương.
Phong Vân Đình càng không biết nên nói cái gì.
Lăng Kiều nhìn thấy cảnh này, dịu dàng nói với Nam Chi: “Nhan Nhan, cha cháu rất yêu cháu.”
Nam Chi ngước mắt khỏi thức ăn, nhìn Lăng Kiều và Phong Vân Đình, nhìn thấy Phong Vân Đình rất vừa lòng trước lời nói của Lăng Kiều, thậm chí còn có chút cảm động vì Lăng Kiều có thể nói ra lời này.
Trong lòng Nam Chi cảm thấy cạn lời, không thể để ta ăn ngon miệng một chút sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT