Edit: Kim
Cô nhi quả phụ, ngoài việc tìm quan phủ thì cũng không còn cách nào khác.
Nam Chi chạy rất nhanh, Phó Văn Âm đã mệt đến mức không thể bước thêm được nữa, nàng thở hồng hộc, ngay đến nói chuyện cũng không thể nói được một câu hoàn chỉnh, “Mạn Nhi, con đi trước đi, không cần, không cần lo cho ta.”
“Chỉ cần con có thể chạy thoát là được.”
“Không được.” Nam Chi không chút suy nghĩ nói, cô làm nhiều chuyện như vậy, là vì muốn Phó Văn Âm rời khỏi Cao Chiêm, để Phó Văn Âm không phải chịu khổ.
Sao có thể buông Phó Văn Âm, buông mẹ Mạn Nhi ra đâu.
Mạn Nhi vì mẹ, dâng linh hồn của mình ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play