Edit: Kim
Thực đơn là để xem công thức nấu ăn, không phải để ngắm người.
Khuôn mặt đen sì của Nam Chi nhăn tít lại, Đỗ Kinh Luân nhìn bức tranh của mình, “Sao vậy, ta cảm thấy rất đẹp mà.”
Nam Chi cảm thấy tiểu thúc thúc đúng là một cái rắm thúi!
Nam Chi cầm lấy bút, “Tiểu thúc thúc, khách hàng không muốn nhìn thúc đâu.”
Nam Chi vẽ ra một cái nồi, qua loa mà vẽ đồ ăn, thêm từng món vào, rất thô sơ và đơn giản, không có quan niệm gì về nghệ thuật, cũng không có thẩm mỹ.
Bức tranh của đứa trẻ xấu đau xấu đớn, nhưng lại có trọng điểm hơn tranh Đỗ Kinh Luân vẽ, không có người, chỉ có đồ ăn và gia vị.
Đỗ Kinh Luân nhìn bức tranh của mình, lại nhìn bức của đứa trẻ, trong lòng có chút cảm giác, nhưng vẫn nói: “Ngươi vẽ xấu thật.”
Nam Chi: “Thúc có vẽ bản thân mình thật đẹp, thì cũng không thể ăn được.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play