Edit: Kim
Nơi này thật sự nghèo đến mức run rẩy tâm can, nhà ở cũng chỉ được ghép lại bằng những tấm ván gỗ.
Không riêng gì chỗ này nghèo, toàn Lĩnh Nam cũng đều nghèo.
Những ngư dân gặp được trên cơ bản đều không mặc áo trên, làm da bị phơi ngăm đen.
Những ngư dân đó đánh giá Đỗ Kinh Luân, khí chất của Đỗ Kinh Luân thật sự không hợp với nơi này, khiến cho một số bá tánh bình thường rụt rè cảnh giác.
Nhưng mà những người này cũng không đói đến mức da bọc xương, ở bờ biển, lương thực có thể thiếu, nhưng cá lại không thiếu.
“Tiểu tử, lại đây, thúc thúc có chuyện muốn hỏi ngươi, có ăn nha.” Đỗ Kinh Luân lấy đồ ăn vặt của cháu trai ra.
Đứa trẻ nhìn thấy thịt khô, hai mắt sáng lên, vội vàng chạy tới.
Đỗ Kinh Luân dùng đồ kéo người tới, hỏi rất nhiều vấn đề, đã có những bước hiểu biết đầu tiên về làng chài này, trừ hai con thuyền đánh cá rách nát và vài tấm lưới ra, làng chài nhỏ này cũng không còn công cụ nào khác.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT