Edit: Kim
Lấy đức hạnh của hoàng đế, người đã chết rồi còn không phát tang, cứ để nằm ở đó, nhất định sẽ chết hẳn.
Thuốc giả chết gì đó, quả thực là đã khiêu chiến tâm lý và năng lực chuyên môn của một đại phu.
Đỗ Khang Bình lại hỏi: “Vậy cô nương là chết như thế nào, sao lại chạy thoát được?”
Vi thị:……
Nàng hít sâu một hơi, bây giờ chết như thế nào còn quan trọng sao, quan trọng là Kỷ Vân Tú không chết.
Kỷ Vân Tú chỉ nói: “Chỉ tốn một chút thời gian mà thôi, đối với chuyện của Đỗ gia, ta rất xin lỗi, nhưng ta tuyệt đối sẽ không quay về.”
Vi thị cười lạnh: “Ha hả, ngươi thanh cao, ngươi ghê gớm, ngươi không bị lưu đày, ngươi không phải là phạm nhân, đương nhiên ngươi sẽ không thèm để ý.”
Kỷ Vân Tú bị châm chọc cũng có chút khó chịu, “Đã ở trong hoàng cung, cũng nên biết sẽ có ngày này, thiên hạ có nhiều đại phu như vậy, Đỗ gia của ngươi có thể làm thái y, tóm lại so với đại phu bình thường thì thái y sẽ phải gánh vác nhiều thứ hơn.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT