Edit: Kim
“Huyền Tích, Huyền Tích, đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, ta muốn ngất rồi…”
Ở một ngọn núi xanh tươi, có một đạo quán, đạo quán này mang hương sắc cổ kính, trong viện có một cây đại thụ, đang rơi lả tả những chiếc lá vàng xuống mặt đất.
Dưới tàng cây, một lão đạo sĩ đang nằm trên ghế tựa, chiếc ghế tựa thong thả đung đưa nhìn hai đứa trẻ chơi trò đuổi bắt.
Một bé gái trên đầu thắt dây lụa đỏ, dây lụa tung bay theo gió, chạy theo đứa trẻ đang vắt chân lên cổ chạy ở phía trước.
Đứa trẻ kia bị đuổi quanh sân, vừa chạy vừa nói, “Huyền Tích, Huyền Tích, sao càng ngày ngươi càng thích đánh ta vậy, vì sao, ta cũng không làm sai cái gì mà.”
Ổ Dung Chu cảm thấy mình còn chưa biến thành một kiếm khách lợi hại, kết quả lại chạy càng lúc càng nhanh, ở phương diện khinh công, tiến bộ vượt bậc.
“Gâu gâu gâu……”
Hai con chó cũng đuổi bắt trong sân, sủa vang.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT