Mùa đông năm nay, thời tiết ở Ngô Thành rất đẹp, ngay cả trong cái lạnh của mùa đông vẫn có ánh nắng suốt cả ngày, chỉ là gió hơi lớn, thổi tung mái tóc của An Thính Miên.
Xe taxi dừng ở cửa Phong Hoa, An Thính Miên xuống xe trả tiền, gió thổi quá lớn, cô vội vàng đội mũ len lên, nắm chặt túi vải, đập chiếc vòng đồng trên cánh cửa gỗ cũ kỹ hai cái.
Tòa nhà trước mặt vẫn giữ nguyên vẻ đẹp ban đầu của nó. Xung quanh, à không, toàn bộ khu vực này đều được coi là tập hợp tất cả các công trình kiến trúc cổ, chỉ là chúng đều có chủ. Chủ nhân của tòa nhà tường trắng, ngói đen này chính là người mà cô đến tìm hôm nay.
Trong thời gian chờ người ra mở cửa, An Thính Miên chú ý tới chiếc xe Lagonda Taraf đậu dưới tán cây đa cao lớn rủ lá đối diện. An Thính Miên cảm thấy bên trong có người đang theo dõi ở đây.
“Mau vào đi, bên ngoài lạnh lắm.” Cửa được mở ra, Mộc Anh Thư khoác một chiếc áo lông vũ dài màu trắng, mái tóc ngắn đã dài hơn, da thịt trên mặt cũng ít đi nhiều, khác hẳn so với người phụ nữ giỏi giang từng thấy trên kênh kinh tế tài chính và cũng khác xa với cô gái mà cô nhìn thấy bên ngoài phòng mổ ngày đó. Thiếu một chút gì đó, không có son đỏ che phủ nên đôi môi cô ấy nhợt nhạt, không hồng hào giống như người khỏe mạnh bình thường.
Thiếu chút sức sống.
“Quả thật rất lạnh, vừa nãy xuống xe đã lạnh suýt ngất.” An Thính Miên bắt đầu trêu đùa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT