“Để anh đưa em đi.”
“Hả?” An Thính Miên ngẩng đầu nhìn anh, rồi lại lắc đầu: “Không cần, đến lúc đó em ngồi tàu điện ngầm là được rồi.”
Vân Ngạn dừng đũa, nhìn đôi mắt phiếm hồng của cô, nghĩ đến mấy ngày nay cô đã rất vất vả, quả thật tối hôm qua mình cũng hơi quá đáng: “Anh nói là câu khẳng định chứ không phải câu hỏi.”
An Thính Miên há miệng ăn miếng thịt trên đũa, cũng không thèm để ý: “Ừm, được.”
Anh muốn đưa đi thì đưa, vừa vặn mình có thể ở trên xe ôn tập thêm một lát.
Anh nhướn mày, không ngờ lần này sẽ thuận lợi vậy, nhưng biểu cảm trên mặt hiển nhiên vẫn tỏ vẻ anh rất hài lòng.
“Khụ khụ, nhưng mà.” An Thính Miên uống một ngụm canh đậu hũ xong, hắng giọng nói: “Nhưng mà hôm nay, anh không được giống như tối hôm qua.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play