Ngồi trước cửa sổ, hai người ngắm nhìn dòng người qua lại trên đường, họ mặc những bộ trang phục giản dị và vẻ mặt chẳng hề toan tính.
“Con vừa tròn hai mươi tuổi nhỉ?” Giang Cẩm Diệp cố gắng nói chuyện với An Thính Miên tự nhiên như đang nói chuyện nhà cửa.
An Thính Miên khuấy nhẹ ly cà phê trong tay, cô thường xuyên tới “Trường Lý” nhưng lại chưa từng uống cà phê ở đây. Nghe Giang Cẩm Diệp hỏi vậy, An Thính Miên liền dừng lại, khẽ hé môi: “Tuần trước con đã nhận được quà dì gửi rồi ạ, con thích lắm.”
Giang Cẩm Diệp vui mừng: “Con thích là được rồi.” Bà đang tự hỏi phải nói tiếp thế nào để cô đừng hiểu lầm.
Sau vài giây yên tĩnh, Giang Cẩm Diệp vờ hỏi: “Vân Ngạn nó… Phương diện kia của nó có vấn đề gì không con?”
An Thính Miên khó hiểu, phương diện nào? Nhưng chỉ ngay giây sau cô đã hiểu. Bọn cô chỉ mới làm một lần, hôm đó cô còn uống say nhưng mà sáng hôm sau, ừm, hôm sau ăn sáng mà tay cô vẫn còn run đấy, chắc là không có vấn đề gì đâu.
Thấy cô gái nhỏ mặt đỏ bừng, Giang Cẩm Diệp lập tức thông suốt. Chà, thằng con bà không có bệnh gì là được rồi, nếu không thì lại làm khổ cô bé mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT