Sự việc khẩn cấp, nên những lời này rõ ràng là do ba người kia cùng viết.
Hai câu đầu tạm thời chưa bàn đến của ai, còn câu cuối thì chẳng cần suy nghĩ nhiều cũng biết chắc chắn là do Bạch Nhất Kiếm viết.
“Còn đừng nhớ mong, cậu tưởng cậu đang làm gì?”
Thầy Vương giận tím mặt, vừa lo lắng vừa sốt ruột.
Đã đến lúc này rồi, sao còn nghịch ngợm như vậy!
“Xem ra họ vẫn ổn,” một thầy giáo khác bên cạnh ông nói: “Ít nhất ba người đó, trước khi đi còn có thể để lại lời nhắn.”
Hơn nữa, nhìn là biết không phải viết vội vàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play