Trước viện môn, Phùng Tử Chương gãi gãi cổ mình, nhíu mày lại.
“Làm sao vậy?” Giang Nhất Chính hỏi.
“Sau cổ không thoải mái.” Phùng Tử Chương duỗi tay cào cổ, Giang Nhất Chính kéo cổ áo của hắn ra, nhìn kỹ, ngạc nhiên nói: “Chẳng có gì cả.”
Chử Tuấn đang ôm Ninh Tu trong sân, ngắm nhìn những đóa hoa nhỏ vừa mới khai nở, Đại Hoàng trở về nguyên hình, nằm bên cửa sổ tắm nắng. Đột nhiên, Đại Hoàng ngẩng đầu lên, kêu một tiếng “Uông!”, rồi đứng dậy, đuôi vung vẩy, chạy về phía Phùng Tử Chương và Giang Nhất Chính, háo hức mà ném đuôi, “Gâu gâu gâu!”
“A~” Ninh Tu quay đầu nhìn Đại Hoàng, đầu nhỏ nghiêng lại, vẻ mặt đầy dấu hỏi.
Chử Tuấn cảm nhận được điều gì đó khác thường, ôm Ninh Tu đi tới, “Làm sao vậy?”
Giang Nhất Chính chỉ chỉ cổ của Phùng Tử Chương, “Tử Chương nói cổ hắn không thoải mái.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT