Ninh Bất Vi ngẩng đầu ngắm ánh trăng, chỉ cảm nhận vầng trăng kia hơi chói mắt.
Ninh Tu trong vạt áo hắn khẽ giật giật, rấm rứt như muốn tỉnh giấc. Văn Tại Dã quay đầu nhìn hắn, thấy y nhích nhích vạt áo, đôi mắt vốn vô thần bỗng dâng lên chút tò mò.
Ninh Bất Vi bế Ninh Tu ra ngoài, giọng có phần khô cứng hỏi: “Ngươi muốn ôm hắn sao?”
Văn Tại Dã nhìn thấy y như phép thuật, bế đứa nhỏ trắng nõn mượt mà như bông, giơ tay lên lại co lại rồi buông xuống: “Ta… không dám ôm tiểu hài tử.”
Ninh Bất Vi trấn an lương tâm mình: “Không sao, hắn ngoan lắm.”
Nhưng thật ra, y nóng nảy đá người ấy lùi xa ba trượng.
Ninh Tu nhìn đại ca xa lạ trước mặt, lòng lại tò mò, oang oang kêu to: “A \~ a \~
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT