Một đao này mặc dù Bùi Hòa Quang tiếp được, nhưng rõ ràng có chút gắng sức, chung quanh ngọn lửa dữ dội bởi vì đao khí mà cuồng loạn vặn vẹo. Hắn động tác nhìn như nhẹ nhàng, nhưng sắc mặt đã hơi trắng bệch.
“Sư phụ!” Bên cạnh Tạ Tửu thấy vậy muốn tiến lên, nhưng lại thấy Bùi Hòa Quang giơ tay ngăn lại hắn.
“Trong đàn oán ảo cảnh, ngươi vận dụng tà khí.” Bùi Hòa Quang điềm tĩnh, tay trái đặt sau lưng, ánh mắt nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ tươi của Ninh Bất Vi, “Ngươi quả thật không coi trọng mạng sống của mình.”
Ninh Bất Vi cúi đầu, mũi đao hạ xuống, trong giọng nói đều là sự lạnh lẽo, “Năm đó, sư phụ ta đến Ngọc Tuyền thôn bị phục kích, cũng là ngươi đã tạo thành tội nghiệt.”
Bùi Hòa Quang mỉm cười, nói: “Yến Cẩm Chu quả thực là một người thông minh, hoặc nói nàng so với tất cả các ngươi đều thông minh hơn. Nàng phát hiện ra sự tồn tại của ta, từ Tốn Phủ Ninh Thành mà lần theo dấu vết tới Ngọc Tuyền thôn, thậm chí còn suy đoán ra sự tình năm đó... Bỏ qua chuyện khác, ta vẫn rất ngưỡng mộ nàng.”
Ninh Bất Vi nhìn chằm chằm vào hắn, “Chính ngươi đã hại chết nàng.”
“Làm sao có thể là ta?” Bùi Hòa Quang vẫn tươi cười, “Chỉ có thể nói nàng thông minh quá mức, tự cao tự đại. Thiên tài luôn tự phụ, giống như Hành Viễn vậy, vì thế nàng mới bị trọng thương lâu dài trong đàn oán ảo cảnh... Nhưng nếu muốn nói tới, thật ra là ai hại ngươi, ngươi có hiểu rõ chưa? Nếu không phải vì ngươi nhất quyết điều tra chuyện của Ninh gia, nàng sẽ vì ngươi mà đi vào Ngọc Tuyền thôn sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play