Ninh Tu nhanh nhạy nhận ra không khí có gì đó không đúng, ngoan ngoãn kéo kéo tay áo, nhìn cha đang nhíu mày, lại quay sang nhìn mẫu thân sắc mặt lạnh lùng, toàn bộ tiểu oa nhi đều rơi vào sự bối rối, nãi thanh nãi khí nói: “A Tống ~ nói, không được, cãi nhau ~ đát ~”
Ninh Bất Vi hít một hơi thật sâu, liếc nhìn Ninh Tu, sau đó nhìn chằm chằm vào Chử Tuấn nói: “Là ta và hắn cãi nhau sao? Ngươi không hỏi xem hắn đã ăn phải bát hải dấm cách vạn dặm sao? Không thể hiểu nổi!”
Chử Tuấn mặt lạnh, trả lời: “Ta chỉ làm đúng việc của mình.”
“Vậy ngươi làm Ninh Tu tiến vào là có ý gì?” Ninh Bất Vi lạnh lùng nói: “Hồn phách của hắn mới ổn định được vài ngày, ngươi lại khiến hắn sinh hồn tiến vào, nếu có gì sơ suất —”
“Oa!” Ninh Tu đột nhiên há miệng khóc to.
Ninh Bất Vi lập tức dừng lại, Chử Tuấn cũng giãn mặt, cúi đầu nhìn về phía hắn.
Ninh Tu nắm chặt tay áo của Chử Tuấn, khóc đến thở hổn hển, “Không được…… Không được cãi nhau!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT