Đến khi tin tức truyền về phủ Tấn Vương, Tấn Vương chỉ thấy trước mắt tối sầm, suýt chút nữa ngất đi hệt như người hầu nọ. Hắn cắn răng, tức giận đến mức lạnh run cả người, phải chống tay lên bàn mới có thể đứng vững: “Rõ ràng là Thái Tử cố ý!”
Sắc mặt Sở Tiêu Bình cũng rất khó coi. Mộ lương đã kết thúc. Tất cả mọi người trong kinh thành, từ vương công đại thần đến thương nhân bình dân đều quyên góp, chỉ thiếu mỗi Tấn Vương. Yến Đế sẽ nghĩ như thế nào?
Sở Tiêu Bình vừa giận vừa gấp gáp. Hắn nhíu mày: “Điện hạ quá hồ đồ. Nếu sớm đưa bạc sang đó, Thái Tử muốn động tay động chân cũng không thể làm gì. Bây giờ đi bước nào bị cản trở bước ấy, chẳng phải là tự vác đá nện vào chân?”
Sắc mặt Tấn Vương xanh trắng đan xen. Tâm tình của hắn đã không tốt, bị Sở Tiêu Bình chỉ trích thì càng thêm tồi tệ. Hắn phất tay áo: “Đủ rồi. Những chuyện ngươi nói bổn vương đã biết. Hiện tại đã thành như vậy, bổn vương có thể làm gì bây giờ?!”
Tấn Vương đi loanh quanh trong phòng, cuối cùng nghĩ ra một phương án không quá tốt: “Bổn vương không tin số bạc này cần qua tay Thái Tử. Ngày mai bổn vương sẽ tiến cung nhờ mẫu phi quyên tiền rồi giao cho phụ hoàng.”
Sở Tiêu Bình nhắm mắt, chậm rãi thở một hơi dài. Thái Tử cho ba ngày kỳ hạn, hai người Bình Vương Xương Vương đều thành thật đưa bạc đến Đông Cung. Nếu chỉ có Tấn Vương hành xử khác người, chuyển bạc thông qua nữ tử hậu cung, người ngoài sẽ nghĩ như thế nào?
Trên mặt Sở Tiêu Bình xuất hiện vẻ thất bại. Hắn nói một cách mỏi mệt: “Chỉ sợ ngày mai đưa sang thì đã chậm. Thái Tử nhất định là cố ý. Hẳn y đã cho người khắc lên bia công đức. Cho dù điện hạ có đưa bạc sang, tên ngài sẽ không được khắc lên.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT