Ân Thừa Hạo nhìn chiếc tráp trong tay Sở Hi Niên, không quá để trong lòng nên chỉ thuận miệng hỏi một câu: “Đây là vật gì?”
Tạ Kính Uyên đoán được chiếc tráp này hẳn là do nữ tặc kia trộm tới. Y không hiểu sao trong đầu Sở Hi Niên có nhiều quỷ kế đến thế, có thể làm cho người khác bị hắn bán còn giúp hắn đếm tiền.
Sở Hi Niên không để ý cười cười: “Không có gì, món bảo bối phủ Binh bộ Thượng thư làm mất mà thôi.”
Lời của hắn như sấm sét giáng xuống suýt làm Ân Thừa Hạo ngã thẳng cẳng từ trên ghế. Y kinh ngạc hỏi lại: “Ngươi nói đây là cái gì?!”
Tạ Kính Uyên nhíu mày lặp lại một lần: “Ngài nghe không rõ sao? Món đồ phủ Tần Đạo Viêm làm mất.”
Sở Hi Niên kể lại cho Ân Thừa Hạo nghe mọi việc diễn ra như thế nào, tuy nhiên thay đổi một vài chi tiết nhỏ, ví dụ như sửa thành Thiên Thiên tự mình phát hiện ra chiếc tráp. Cuối cùng hắn lắc lắc chiếc tráp đen trong tay: “Mật tin của Tần Đạo Viêm và người khác đều được giấu trong này. Chắc chắn trong đây có điểm yếu của ông ta. Điện hạ chỉ cần chờ đợi thời cơ rồi trình lên trước mặt Thánh Thượng, nhất định sẽ lập được công lớn.”
Sở Hi Niên vẫn chưa chân chính đầu nhập vào môn hạ của Thái Tử. Hắn bỗng nhường lại công lao này khiến người khác không khỏi kinh ngạc. Hắn vừa dứt lời, cả phòng lập tức lặng thinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play