Sở Hi Niên trầm tư, do dự nắm lấy vai của Tạ Kính Uyên, nhất thời không biết nên đẩy y ra hay ôm thật chặt. Thẳng đến Tạ Kính Uyên bắt đầu tỉnh lại, rúc trong ngực hắn rồi nhíu mày nói mớ một tiếng không rõ, hắn mới giật mình thu tay về.
Sở Hi Niên nhanh chóng đẩy Tạ Kính Uyên ra để tránh việc phải giải thích rõ ràng nếu như y tỉnh lại, nhưng hắn chưa kịp làm gì đã trông thấy một đôi mắt nửa híp đang nhìn mình.
“……”
Sở Hi Niên không nghĩ Tạ Kính Uyên tỉnh nhanh như vậy, chậm nửa nhịp hỏi: “…Ngài tỉnh?”
Dường như Tạ Kính Uyên chưa hoàn toàn tỉnh ngủ. Y không nói gì nhắm mắt lại lần nữa, vô thức cọ cọ lên vai Sở Hi Niên, một lúc sau mới hỏi bằng giọng khàn khàn: “Ngươi đang làm gì?”
Y hơi híp mắt, nói bằng giọng lười biếng nhưng loài động vật hung mãnh nào đó đã thu hồi móng vuốt, thoạt nhìn vô cùng vô hại.
Sở Hi Niên suy nghĩ nửa ngày, dùng một từ khá nghiêm cẩn trả lời y: “Sưởi ấm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play