Sở Hi Niên cảm thấy có lẽ tác phẩm của mình không nên gọi là “Thiên Thu Phong Hầu”, sửa thành “Thiên Thu Vô Gian Đạo” cũng không tệ.
Sở Tiêu Bình không muốn nói nhiều để tránh tiết lộ cơ mật, nhưng hắn lại sợ Sở Hi Niên không hiểu được sự nghiêm trọng của tình hình nên đành giải thích: “Tấn Vương đã lĩnh thánh mệnh, tháng sau ngày ấy sẽ đi đến phía Bắc để diệt phản quân. Tuy nhiên nhiều người trong quân là thuộc hạ cũ của Tạ Kính Uyên, nếu bọn họ âm thầm gây chuyện thì muốn tránh cũng không được. Nếu có thể lấy được danh sách, chúng ta có thể đề phòng trước.”
Tác dụng của mưu sĩ là bày mưu tính kế, bảo vệ an nguy của chủ công. Nếu chủ công chết, ừ thì… bạn không phải một là mưu sĩ đủ tư cách.
Sở Hi Niên hơi nhướng mày, tỏ vẻ lý giải. Hắn cười cười, quyết định trước mắt cứ xuôi theo vị anh trai hờ nãy đã: “Đại ca yên tâm, ta nhất định sẽ nghĩ cách trộm danh sách ra.”
Nếu hắn cự tuyệt, Sở Tiêu Bình sẽ không bức bách nhưng nhất định sẽ nghĩ cách khác. So với đứng ngoài không biết gì, chi bằng đặt dưới mi mắt của mình, cũng dễ tìm hiểu tình hình bên phía Tấn Vương hơn.
Quyền mưu triều đình là như vậy, từng người ra chiêu, ai thắng là thắng, không có gì là đê tiện vô sỉ. Phủ của Tạ Kính Uyên kín như một cái thùng sắt, nước chảy không lọt. Nếu không phải không còn cách nào khác, Sở Tiêu Bình cũng không muốn mạo hiểm ký thác lên người đệ đệ.
Trước khi đi, Sở Tiêu Bình nhớ đến một chuyện, dừng bước quay đầu nhìn Sở Hi Niên: “Nhị đệ……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play