Giang Lung ở kiếp trước là vì nhân khí (sự nổi tiếng) chợt sụp đổ, từ thần đàn ngã xuống, mới hoàn toàn tỉnh ngộ. Trần Hiêu đánh chết cũng không thể ngờ được, đời này lại khiến hắn phẫn nộ mà vùng lên cố gắng, vậy mà nguyên nhân lại là chính mình và Kỳ Ngộ Bạch. Vì thế nên ba người vốn dĩ chẳng ưa gì nhau, sau này mỗi lần gặp mặt, không khí đều tràn ngập mùi thuốc súng.
Đương nhiên, chuyện này là nói về sau, tạm thời chưa nhắc đến.
Ngay lúc Giang Lung còn đang chui trong chăn khóc, thì bên này, Trần Hiêu và Kỳ Ngộ Bạch đã cùng nhau "làm bậy làm bạ" suốt một đêm, ngủ đến tận giữa trưa ngày hôm sau mới tỉnh lại.
Trong phòng ngủ, cửa sổ khép hờ, để chừa ra một khe nhỏ chưa đóng kỹ, tấm rèm trắng ngà theo gió nhẹ đung đưa, đổ bóng mờ nhòe lên sàn nhà. Ánh sáng mặt trời len lỏi qua khe cửa rọi vào, có thể mơ hồ nhìn thấy từng hạt bụi nhỏ nhảy múa trong không trung. Dưới sàn nơi cuối giường, quần áo rơi vãi chồng chất thành đống nhăn nhúm, âm thầm tố cáo chuyện đã xảy ra vào đêm qua.
Kỳ Ngộ Bạch trong mơ vẫn luôn cảm thấy hô hấp khó khăn, cuối cùng mơ mơ màng màng tỉnh lại, mở mắt ra thì phát hiện Trần Hiêu không biết đã đè lên người mình từ khi nào. Làn da kề sát, hơi ấm truyền tới khiến người ta kinh ngạc.
Cậu suýt nữa cho rằng Trần Hiêu phát sốt, nhưng lại nghĩ nếu nói phát sốt thì cũng phải là cậu sốt mới đúng, sao lại đến lượt Trần Hiêu. Có lẽ là do thể chất đối phương quá tốt, cho nên cả nhiệt độ cơ thể cũng cao hơn người thường một chút.
Kỳ Ngộ Bạch nhíu mày, đưa tay đẩy đẩy Trần Hiêu, định nói gì đó, nhưng vừa mở miệng thì phát hiện giọng mình đã khàn đặc, nói không nên lời. Có lẽ là vì tối qua la hét quá nhiều, không phải bảy tám ngày thì đừng mong hồi phục lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT