Kỳ Ngộ Bạch rõ ràng không còn đường lui, bị Trần Hiêu kéo thẳng vào phòng tắm. Cửa phòng tắm "phanh" một tiếng đóng lại, hoàn toàn che khuất âm thanh xôn xao của tiếng nước bên trong.
Không ai biết bên trong đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết rằng hai người đàn ông cọ tới cọ lui, kỳ cọ hơn một tiếng đồng hồ mới chịu đi ra.
Gió đêm theo khe hở cửa sổ lùa vào phòng, bức màn nhẹ nhàng lay động. Ngay cả ánh trăng dường như cũng cảm thấy xấu hổ khi vô tình chứng kiến một cảnh tượng như vậy, chỉ đành lặng lẽ trốn vào tầng mây.
Kỳ Ngộ Bạch vừa nhớ lại cảnh tượng khi nãy trong phòng tắm liền lập tức nhắm mắt lại, cảm thấy bản thân chắc chắn là điên rồi. Bằng không, tại sao lại dễ dàng để mặc Trần Hiêu làm càn như vậy?
Cậu đi vào phòng ngủ, nhanh chóng mặc áo ngủ vào, sau đó mở tủ lấy ra một bộ quần áo mới chưa từng mặc qua, ném cho Trần Hiêu. Trên mặt cậu vẫn còn vương chút đỏ, nhưng giọng điệu lại lạnh lùng:
“Mặc vào đi.”
Hai người họ vóc dáng cũng không chênh lệch là bao, chỉ là Kỳ Ngộ Bạch trông có phần gầy hơn một chút. Trần Hiêu nhận lấy quần áo, tiện tay dùng khăn lông lau qua mái tóc còn hơi ướt, sau đó không nói một lời đã đổ ập xuống giường, nằm yên bất động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT