Mạnh Chu Sơn mất máu quá nhiều, ý thức đã dần dần bắt đầu mơ hồ. Anh thấy Ngô Tuân bị cảnh sát bắt đi, sợi dây căng chặt trong đầu anh cuối cùng cũng được thả lỏng, anh từ từ trượt xuống tường và bất tỉnh.
Nghiêm Việt Chiêu bởi vì chân bị thương nên chậm hơn người khác, hắn đẩy đám người ra, vội bước xông lên trước, lúc này mới phát hiện Mạnh Chu Sơn ôm bụng tràn đầy máu tươi: “Mau! Gọi xe cứu thương! Có người bị thương!”
Ngô Tuân bị bắn vào cổ tay, đau đến sắc mặt tái nhợt. Hắn ra sức giãy giụa, vẫn không hiểu sao mình lại thất bại. Nhưng khi hắn được dẫn ra khỏi tòa nhà, mới nhìn thấy thiếu niên ngồi xe lăn đang ngồi lặng lẽ dưới tầng.
Vì cảnh sát đã bao vây hiện trường nên Tùy Nguyệt Thanh chỉ có thể chờ ở phía dưới. Cậu ngồi xe lăn, ngẩng đầu nhìn lên trên, khuôn mặt dưới ánh đèn xanh đỏ lập lòe trong bóng đêm, cậu cứ ngồi như thế rất lâu.
Mãi cho tới khi đột nhiên có những hạt mưa bụi rơi xuống từ bóng trời tối dày đặc, rơi vào đôi mắt đen của Tùy Nguyệt Thanh. Cậu mới hơi run lông mi, thu hồi tầm mắt.
Cách màn mưa ngày càng dày đặc, ánh mắt của Ngô Tuân và Tùy Nguyệt Thanh gặp nhau giữa không trung. Hắn có thể thấy Tùy Nguyệt Thanh đang nói với mình, vẻ mặt cậu quỷ dị.
Tùy Nguyệt Thanh mấp máy môi: “Bây giờ anh có thể đi cùng chị ấy……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT