Đến buổi chiều, hành lang im ắng, không còn dấu vết tranh chấp hay căng thẳng vừa rồi, Mạnh Chu Sơn lo cho Tùy Nguyệt Thanh xong thì mới mở cửa định đi tìm Nghiêm Việt Chiêu, lúc bước ra thì anh thấy chiếc xe lăn đã được dựng lên, lặng lẽ tựa vào góc tường.
“……”
Mạnh Chu Sơn chỉnh mắt kính, cong ngón tay gõ cửa nhà Nghiêm Việt Chiêu, nhưng gõ một hồi không thấy ai lên tiếng, đành nắm lấy nắm cửa xoay một cái, cửa không khóa.
Trong phòng không bật đèn, mặt trời chuẩn bị xuống núi nên ánh sáng trong phòng hơi u ám. Nghiêm Việt Chiêu cứ ngồi trong bóng tối như vậy, hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác, dưới chân có tàn thuốc, mắt đỏ ngầu. Khói ngột ngạt lan khắp nơi, lấp đầy căn phòng vừa và nhỏ này.
Nghiêm Việt Chiêu nghe thấy tiếng chân của Mạnh Chu Sơn, hắn hơi dừng lại nhưng không ngẩng đầu, dẫm dẫm tàn thuốc dưới chân: “Sao vậy, đến trả thù cho thằng nhóc nhà cậu à?”
Mạnh Chu Sơn mở đèn, tiện tay kéo một cái ghế ngồi xuống đối diện hắn, đôi giày da màu đen bóng lưỡng không hợp với đống khói bụi trên sàn: “Nếu chân của cậu không bị thương, hôm nay tôi nhất định sẽ đánh cậu một trận cho em ấy hả giận.”
Nghiêm Việt Chiêu híp mắt: “Cậu bị chơi ngải à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT