Tùy Nguyệt Thanh ngay từ đầu đã nhận ra người cảnh sát này nghi ngờ mình. Cậu chậm rãi đan các ngón tay vào nhau, vì lực qua lớn nên vết thương trên mu bàn tay truyền đến cảm giác đau nhói. 
Đau đớn không phải là điều tốt nhưng đôi khi nó có thể khiến con người tỉnh táo.
“Nói đi,” Tùy Nguyệt Thanh nhẹ nhàng xoay xe lăn, trực tiếp đối mặt Nghiêm Việt Chiêu. Tóc mái che khuất cảm xúc trong đáy mắt cậu, khiến người khác khó nhìn rõ, “Rốt cuộc là anh muốn làm cái gì?”
Cho dù Nghiêm Việt Chiêu đã chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn bị hai vẻ mặt hoàn toàn khác nhau của thiếu niên làm hắn kinh ngạc. Hắn vô thức ngồi thẳng lưng, tiến vào trạng thái đề phòng: “Những lời này nên là tôi hỏi cậu mới đúng, cậu tiếp cận Mạnh Chu Sơn rốt cuộc là muốn làm cái gì?”
“Tôi muốn làm gì……?”
Tùy Nguyệt Thanh nghe vậy vô thức vuốt ve miếng băng trên mu bàn tay, lẩm bẩm lặp lại. Cậu nâng mắt nhìn Nghiêm Việt Chiêu: “Cảnh sát Nghiêm, tôi chỉ là một người bị liệt, có thể làm gì được đây?”
“Anh chỉ cần biết rằng, tôi vĩnh viễn sẽ không làm tổn thương anh ấy……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play