Thái tử phi ngã bệnh, chuyện hầu bệnh đương nhiên được đưa lên lịch trình.
“Ta đoán ngoài Sở Lương viên và Trần Phụng nghi ra, thì mọi người đều phải đi thôi.” Phó Lương đệ hơi nhướng đôi mắt phượng, nhìn sang Sở Lương viên ở vị trí chính bên trái, “Ngươi vốn thân thể không tốt, Trần Chiêu huấn sau khi sinh con cũng chưa hoàn toàn hồi phục. Các ngươi cứ ở điện của mình chép chút kinh văn cầu phúc cho Thái tử phi là được.”
“Đa tạ Lương đệ quan tâm, qua mùa đông rồi, thân thể thiếp đã khá hơn nhiều. Thái tử phi nhiễm bệnh, thiếp dù thế nào cũng nên đến hầu bệnh.” Sở Lương viên mặt mày hồng hào, quả thật trông rất khỏe mạnh.
“Nếu vậy, thì cứ ba ngày một lượt, hai đến ba người vào Xước Hoa Cung hầu bệnh.” Phó Lương đệ ngẩng mắt nhìn đám người bên dưới, “Ba ngày đầu do ta và Giang Chiêu huấn đi trước, sau đó là Tề Lương đệ cùng Bạch Chiêu huấn, rồi đến Sở Lương viên với Cố Thừa huy, cuối cùng là Ngô Chiêu huấn và Triệu Phụng nghi. Có ai dị nghị không?”
Cố Thanh Chiêu vô thức nhìn sang Sở Lương viên.
Đúng lúc thấy vẻ mặt sửng sốt của nàng ta.
Có lẽ nhận ra bản thân thất thố, nàng ta vội mỉm cười với Cố Thanh Chiêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT