Tuy rằng không hẹn rõ ràng, nhưng cứ cách hai ngày Bàn Nha Nhi lại đến cùng một chỗ, vào cùng một thời điểm để giặt quần áo, Lý Đại Bảo sẽ sớm đến bờ sông đợi nàng. Có khi hắn kể cho nàng nghe những chuyện tầm phào nghe được, hoặc nói về những chuyện xảy ra trong nhà, có khi cũng không cố ý nói gì, chỉ ngồi xổm bên cạnh nàng ném đá xuống nước, hoặc lội xuống sông mò cá, hắn bảo nàng mang về nhà ăn, nàng luôn từ chối, nhưng muộn hơn một chút, con cá kia vẫn sẽ quẫy đạp xuất hiện ở ngoài cửa nhà nàng.
Bàn Nha Nhi ngại không dám nói với người nhà chuyện mình gặp Lý Đại Bảo, nhưng người nhà dường như từ vẻ mặt của nàng đã nhìn ra chút manh mối, ít nhất cũng xác định được những thứ ở ngoài cửa viện quả thật là do Lý Đại Bảo đặt.
Mẫu thân Bàn Nha Nhi sợ ảnh hưởng đến chuyện Bàn Nha Nhi tái giá, bảo người nhà vứt hết đồ đi, người nhà vì chuyện Lý Đại Bảo bị đánh lần trước, ít nhiều cũng có cái nhìn khác về hắn, nhưng không ai dám nói thẳng là vẫn còn ý định để Bàn Nha Nhi hòa hảo trở lại với Lý Đại Bảo.
Đại tẩu Vương gia bế đứa con còn đang ê a tập nói của mình chơi một hồi với con cá chép lớn nuôi trong chum vỡ, đứa bé thích lắm, nhất quyết không cho vứt, mẫu thân Bàn Nha Nhi thương tôn tử, cũng đành thôi.
Sáng sớm, bờ sông.
Lý Đại Bảo ngồi xổm bên cạnh Bàn Nha Nhi, sinh động kể cho nàng nghe chuyện Lý Tiểu Bảo chạy đua với người ta hôm qua, nói cậu lúc chạy đắc ý quên cả trời đất, đâm sầm vào một gốc cây to, cả người văng ra, nói xong liền cười ha ha, chỉ ngẩng đầu lên lại không thấy Bàn Nha Nhi có chút ý cười nào, ngược lại còn nhíu mày vẻ lo lắng trách móc nói: "Chuyện này có gì đáng cười?"
Đại Bảo gượng gạo cười hai tiếng, gãi gãi đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play