Bờ sông.
Bàn Nha Nhi vắt khô chiếc áo cuối cùng, lau tay vào quần, đứng dậy bưng chậu gỗ. Vừa quay người, liền thấy Lý Đại Bảo đứng ngây người ở cách đó không xa, có vẻ do dự, không biết đã đứng ở đó bao lâu rồi.
Vết thương trên trán bị hắn ném đá vào vẫn còn đau âm ỉ, Bàn Nha Nhi theo bản năng rụt người lại.
Hôm đó hắn tức giận gầm thét với nàng như vậy, cái giọng "cảnh cáo" nàng đầy hằn học từ xa xa nàng cũng nghe rõ mồn một, không cho nàng tái giá.
Nhất định là hắn cảm thấy nàng vừa bị hắn hưu, đã vội vàng đi xem mắt định tái giá, làm mất mặt hắn. Viên đá tối hôm qua ném vào trán nàng, chính là "sự trả thù" của hắn, nghĩ là vẫn chưa cam tâm, hôm nay lại đến hù dọa nàng.
Bàn Nha Nhi vừa ấm ức tức giận, vừa có chút sợ hãi, tay trái ôm chặt chậu gỗ, tay phải thò vào chậu sờ cái chày giặt đồ, tìm một hướng khác, tránh xa Lý Đại Bảo, cúi đầu vội vàng quay về.
Tuy rằng cách xa một chút, nhưng Lý Đại Bảo vẫn liếc mắt thấy vết thương trên trán Bàn Nha Nhi, trong lòng vừa hối hận vừa tự trách, thấy nàng muốn đi, vội vàng đuổi theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT