Kỳ thật cô lựa chọn trốn đi cũng không tệ.
Phó sư phó một tay cầm dao, tay kia dùng khăn lau sạch lưỡi dao, âm thanh nhàn nhạt, “ Nhưng cô không cảm thấy so với trốn đi, giết những người bị lây nhiễm mới là biện pháp giải quyết tốt nhất ư? “
Bước chân Phù An An dừng lại, có chút kinh ngạc mà nhìn về phía anh ta. Chỉ có tự mình trải qua mới hiết rõ, giết chết một đám người lúc trước chung đụng sớm chiều là việc vô cùng khó khăn, ít nhất tại vài chục năm giáo dục không cho phép cô làm như vậy. Dù cho những người này có khả năng sẽ mang đến nguy hiểm tiềm ẩn.
Phù An An một lần nữa nhìn kỹ Phó sư phó một phen, lời nói này không quá giống lời của một đầu bếp thành thật ở trong bếp, làm ra món cá hồi sắc hương đầy đủ sẽ nói ra. Vị soái ca Phó sư phó này...... vẫn là ít giao tiếp với anh ta thì tốt hơn.
Phù An An đẩy xe thức ăn trở lại trong phòng, khóa kỹ cửa, cô còn cố ý tại cửa ra vào thêm một tấm lưới sắt và tấm xốp; không biết vì sao phải làm như vậy, nhưng cũng cảm giác được làm vậy tương đối an toàn hơn.
—————
Sinh tồn trên biển đến ngày thứ chín, an toàn vượt qua.
Sinh tồn trên biển đến ngày thứ mười.
Phù An An như thường lệ ghé vào mắt mèo nhìn tình huống bên ngoài, có đôi khi dì Lý cùng thuyền trưởng còn có thể gõ cửa hỏi thăm cô có khỏe hay không.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT