Lời của Thường Xuân Vật vừa thốt ra, không chỉ khiến Chư Trường Ương sững sờ, mà cả những người xung quanh cũng ngây ra.
Thường Phượng Trì là người kích động nhất, buột miệng: “Không thể nào! Chư huynh rõ ràng là thiên tài, sao có thể không có linh căn!”
Chư Trường Ương vốn còn đang ngẩn ngơ lại bị tiếng hét của hắn ta làm cho tỉnh cả người, lập tức cạn lời: “…”
Dù biết là ý tốt của thiếu môn chủ, nhưng có cần phải hét to thế không, thật sự làm tổn thương lòng người!
Thực tế, không ít người có mặt cũng nghĩ giống Thường Phượng Trì: Chư Trường Ương rõ ràng tài năng như vậy, sao lại không có linh căn?
Trưởng lão chấp sự hỏi: “Có nhầm lẫn gì không?”
Thường Xuân Vật lắc đầu, trên mặt cũng lộ vẻ bối rối: “Không nhầm.”
Bà đã nghĩ đến khả năng này từ trước, nên đã kiểm tra lại hai lần.
“Vậy chắc chắn là ngọc bích hỏng rồi.” Thường Phượng Trì vẫn không tin, đặt tay mình lên ngọc bích, “Nhìn này… Ơ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play