Hai người đến phòng, Thường Phượng Trì trước tiên đưa cho Chư Trường Ương một cái túi trữ vật: “Đây là phế thạch mà Chư huynh cần, chúng ta giữ lại một ít dùng trong môn phái, hy vọng ngươi đừng để ý.”
"Đâu có." Chư Trường Ương vội vàng khoát tay, “Ta phải cảm ơn các ngươi mới đúng.”
Cậu nhận lấy túi trữ vật mở ra xem rồi khẽ kinh ngạc: "Nhiều vậy!”
Không gian trong túi này thật ra không lớn, nhưng bên trong chứa đầy một túi phế thạch, ước chừng cũng phải vài tấn.
Trước đây khi cậu ở Bách Công Môn có để ý đến lượng linh thạch tiêu thụ hàng ngày trong môn phái, theo lý thuyết thì không nên nhiều như vậy.
"Mẫu thân sai đệ tử trong môn đi thu thập một ít ở các môn phái khác." Thường Phượng Trì cười giải thích,
“Đáng tiếc những danh môn đại phái kia người ngoài thường không thể tiếp cận, nếu không thì phế thạch bọn họ dùng mới thật sự là chất như núi... nhưng ai mà ngờ được, những phế thạch đã cạn kiệt linh lực này vậy mà lại có diệu dụng như vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT