Lý lão nhị thừa cơ hội này, thỉnh thoảng nói chuyện phiếm vài câu, rất nhanh liền vừa nói vừa cười vui vẻ.
"Quan gia không biết đấy thôi, nhà chúng tôi cũng là dân chạy nạn đến đây. Trên đường đi thấy quá nhiều người đói chết rồi. Chỗ chúng tôi đây đất đai còn có thu hoạch, chứ ở chỗ chúng tôi thật sự là rau dại cỏ dại cũng chẳng có cây nào. Nói đến chuyện dân chúng muốn sống sót thật là không dễ dàng..."
Tên nha dịch cao gầy nghe vậy, bèn hỏi: "Nhà các ngươi từ đâu đến?"
"Tái ngoại ạ," Lý lão nhị vội đáp, "Chạy nạn mất cả tháng trời, may mắn gặp được quý nhân tiện thể mang theo cả nhà đi thuyền, lúc này mới đến được nơi này."
Tên nha dịch cao gầy gật đầu, thở dài nói: "Cậu của ta cũng ở Tái ngoại, mấy hôm trước nghe tin tức, nói là người cũng chẳng còn ai, các ngươi thật là gặp may mắn."
"Quan gia nén bi thương, hương thân ở chỗ chúng tôi mười người thì chẳng còn một ai, số người sống sót quá ít." Lý lão nhị thở dài, nhân cơ hội lấy lòng: "Quan gia sau này nếu muốn ăn chút đồ ăn Tái ngoại, cứ đến nhà tôi ngồi chơi nhé?"
"Chỉ là thuận miệng nói vậy thôi." Tên nha dịch cao gầy mấy miếng gặm sạch quả lê trong tay, rồi đứng dậy, vỗ vai đồng bọn: "Đi tính toán một chút, còn về báo cáo kết quả công việc sớm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT