Lưu Chí Hằng kinh ngạc trợn tròn mắt, vừa hận sơn phỉ tàn nhẫn, vừa đồng tình Quách sơn trưởng và cháu trai.
“Nếu Quách sơn trưởng biết, sợ là thân thể không chịu nổi.”
Ôn tiên sinh thở dài, “Kỳ thật lão nhân gia trong lòng sợ là cũng có suy đoán, chúng ta nói cho một tiếng, mọi chuyện rõ ràng, hắn ngược lại phải kiên cường lên, rốt cuộc còn một tiểu tôn nhi cần nuôi lớn.”
Thôi phu nhân cũng gật đầu, “Như vậy đi, nghĩa huynh, chuyện thôn trang vẫn là hỏi Quách gia, nếu Quách sơn trưởng sau này đến ở, ta cũng có thể chiếu cố một chút, coi như toàn tình nghĩa với Quách phu nhân. Đến khi nào nói ra chân tướng, vẫn là phải chọn một cơ hội.”
Ôn tiên sinh và Lưu Chí Hằng đều đồng ý, “Chỉ có thể như vậy.”
Ba người nói chuyện phiếm vài câu rồi ai về việc nấy, ngày hôm sau ăn sáng xong, Thôi phu nhân dẫn theo đoàn xe, lại đến Toái Kim Than.
Gia An Gia Hỉ và đám tiểu tử nghịch ngợm có việc cố định, không thể ở nhà nghịch ngợm, trong sơn cốc yên tĩnh hơn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT