Người trong thôn còn chưa hả giận, nhưng Thôn trưởng đã lên tiếng, “Như vậy đã không tồi, đừng làm khó dễ Diệp công tử. Hơn nữa, đám người đã cào mặt người kia đến nở hoa, bị thương không nhẹ, hắn cũng là mấy tháng không thể gặp người.”
Mọi người lúc này mới cúi đầu, kỳ thật trong lòng họ rõ ràng, bọn họ chỉ là dân thường, đừng nói một người không chết, cho dù tất cả đều chết hết, thì có thể làm gì vị tướng quân kia chứ?
Thôn trưởng lại thay mặt người trong thôn nói lời cảm tạ với Diệp công tử.
Diệp công tử xua tay, lại nói, “Ta sau này muốn xuất binh, không thể luôn ở bên cạnh các ngươi. Nhưng ngày mai ta hộ tống các ngươi qua sông, các ngươi ở Giang Nam nghỉ ngơi mấy ngày. Ta sẽ sai người đưa lương thực và vật dụng cho các ngươi, ăn ở các ngươi không cần lo lắng.”
Hắn thuần thục bế Giai Âm lên, vỗ nhẹ hai cái.
“Nơi này có di dân thự, sẽ cho các ngươi đăng ký hộ tịch lại, phát lộ dẫn, cũng sẽ cho các ngươi tìm nơi ở, mỗi người còn có thể phân bốn mẫu đất hoang, hai năm không cần nộp lương thuế. Các ngươi tự mình quản lý, an tâm ở lại, ta nửa tháng tả hữu là có thể trở về.”
Mọi người đều gật đầu liên tục, Thôn trưởng cũng rất vui mừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play