Nàng nhìn những camera giăng kín trên phố, cùng với máy bay không người lái tuần tra trên không trung, rồi chui tọt vào một con hẻm nhỏ.
Nàng cần phải nhanh chóng thay đổi quần áo, tốt nhất là thay đổi cả khuôn mặt.
Nhưng nhẫn trữ vật của nàng lại không có sẵn vật liệu làm mặt nạ, giờ muốn làm cũng không kịp.
Sơ Uyển khẽ cắn môi, dứt khoát rẽ vào chợ đen, luồn lách tìm đến một Cửa hàng từng bán vật liệu này.
"Đi đi đi! Đế quốc cấm bán mấy thứ này từ lâu rồi! Mau đi đi, đừng làm phiền ta làm ăn!"
Lão bản không chỉ mắng một trận, còn ném cả kim loại hiếm tử kim mà Sơ Uyển đưa ra.
Sơ Uyển tức giận nắm chặt tay.
Nàng đành phải đổi Cửa hàng khác, nhưng kết quả vẫn vậy.
Một lão bản tốt bụng nhắc nhở nàng: "Gần đây Đế quốc giới nghiêm, cấm bán mấy thứ này, quân đội Đế quốc đã càn quét chợ đen một lượt, tịch thu hết vật liệu liên quan rồi."
"Hơn nữa, ta nghe nói viện nghiên cứu Đế quốc đang nghiên cứu chế tạo máy móc có thể quét chân dung qua mặt nạ, chắc không lâu nữa sẽ phổ biến khắp Đế quốc," lão bản thương hại nhìn nàng, "Thời buổi này, ai tìm mặt nạ đều là có chuyện không dám lộ mặt thật, ngươi nên sớm tính toán đi."
Chỉnh đốn chợ đen?
Sơ Uyển tối sầm mặt mày, đây chẳng phải là nhắm vào nàng sao!
Nàng nhớ lại Âu Hi, Hoàng đế Đế quốc từng yêu đương với nàng, còn dẫn nàng đi nhiều khu chợ đen khác nhau, nói thích không khí tự do ở đây nhất, vậy mà giờ lại dùng quân đội Đế quốc dẹp chợ đen!
Thiên Tạ Âu Hi!
Thảo nào người mua ở chợ đen ít hẳn đi, mà lại có nhiều kẻ kỳ quái xuất hiện.
Sơ Uyển vội vàng kéo vành nón xuống, mượn cửa sau của lão bản tốt bụng rồi rời đi.
Đến chợ đen cũng không an toàn nữa.
Sau khi rời chợ đen, Sơ Uyển ảo não ngồi trong một quán trà sữa, vừa hút trà sữa vừa xem tin tức thời sự của Đế quốc. Chắc không bao lâu nữa sẽ có người tìm đến đây.
Nàng nhớ lại ánh mắt cuối cùng của Thượng tướng Tề Tử Mục nhìn nàng, lòng không khỏi chùng xuống.
Xem ra, chỉ còn cách đó thôi.
Sơ Uyển hút xong ngụm trà sữa cuối cùng, hỏi nhân viên Cửa hàng vị trí nhà vệ sinh, rồi trốn vào một phòng, tháo bỏ hết thảy ngụy trang.
Mũ, tóc giả đen như mực, áo khoác đều đã được thu vào nhẫn trữ vật.
Nàng như lột da, bỏ đi lớp mặt nạ hình người, ngay cả khuỷu tay và đùi cũng được độn thêm một lớp "da" để trông cao lớn hơn, giống với thể trạng của một Alpha bình thường.
Sơ Uyển nhéo nhéo cánh tay và chân nhỏ đi một vòng của mình, khóc không ra nước mắt, thế này nhìn còn giống Omega hơn ấy chứ!
Cuộc sống nằm vùng quanh năm đã khiến nàng quen với lớp ngụy trang bên ngoài, chợt khôi phục nguyên dạng, Sơ Uyển cảm thấy vô cùng khó chịu.
Nàng không cao như vậy, cũng không khỏe mạnh như vậy.
Bi thương miêu miêu đầu.jpg
Trong lòng mắng Âu Hi cả vạn lần, Sơ Uyển mới thay quần áo rồi bước ra khỏi phòng, khi nhìn thấy người trong gương, chính nàng cũng phải thất thần trong giây lát.
Người phụ nữ trong gương sở hữu một vẻ đẹp kinh tâm động phách.
Tứ chi thon thả, da dẻ như ngưng chi, cả người trắng đến mức như phát sáng, mái tóc dài hơi xoăn xõa tung phía sau, trông như một cơn gió thổi qua cũng có thể quật ngã nàng, đúng chuẩn hình dáng một Omega thuần khiết, nhu nhược và vô tội.
Điều khiến người ta kinh ngạc và cảm thán hơn cả chính là gương mặt kia, mày mắt sắc sảo, vẻ đẹp thanh lãnh nồng nàn đạt đến cực hạn, đặc biệt là đôi môi màu hoa hồng dưới chiếc mũi quỳnh hơi cắn lại, vô cớ lộ ra vẻ quyến rũ.
Sơ Uyển hơi nhíu mày, có chút đau đầu.
Tuy rằng xuất hiện với diện mạo này chắc chắn sẽ không ai coi nàng là tên nằm vùng Alpha yếu đuối mặt xám mày tro kia, nhưng nhất định sẽ bị một đám Alpha quấy rầy.
Dù cho trên người nàng vẫn tỏa ra tin tức tố của Alpha.
"Phanh" một tiếng!
Một chiếc túi hàng hiệu rơi xuống đất, nhưng chủ nhân của nó không hề có ý định nhặt lên.
Người đến là một nữ Alpha mặc váy dài gợi cảm, nàng ngây ngốc nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp của Sơ Uyển, một hồi lâu mới tìm lại được giọng nói, trong giọng nói tràn ngập sự cẩn thận, phảng phất sợ quấy rầy mỹ nhân trước mắt.
"Ngài hảo, xin hỏi có thể thêm bạn tốt không?"
Sơ Uyển không ngờ nhanh như vậy đã gặp Alpha, nàng nhìn đối phương ngơ ngác nhìn mình, hơi nhíu mày.
Nữ Alpha ngơ ngác nhìn người phụ nữ xinh đẹp đến chói mắt trước mặt, ánh mắt hai người chạm nhau, vành tai nàng đỏ bừng, vốn dĩ lanh lợi hoạt bát, giờ đột nhiên trở nên lắp bắp, tự giới thiệu một cách vụng về: "... Ngài hảo, ta kêu Hàn Thiên Khỉ... Ta thật sự không phải người xấu."
A đáng chết, nàng đang nói cái gì vậy...
Hàn Thiên Khỉ vội vàng chữa cháy cho những lời nói kỳ quái của mình: "Ta thật sự chỉ là muốn làm quen với ngài một chút thôi."
Hàn Thiên Khỉ.
Trong lòng Sơ Uyển khẽ động, nàng biết cái tên này.
Trưởng nữ của Hàn công tước, một gia tộc quý tộc hàng đầu Đế quốc.
Cũng là người đã nói với nàng rằng cái chết của muội muội nàng có liên quan đến Hoàng đế Âu Hi. Nhưng trước đây do trời xui đất khiến, Sơ Uyển chưa từng gặp mặt Hàn Thiên Khỉ, cũng không biết đối phương lại có dáng vẻ như vậy.
Không ngờ lại vô tình gặp được ở đây.
Sơ Uyển nhìn nàng trong chốc lát, khóe môi khẽ nhếch lên một độ cong, nàng tiến lên một bước, khom lưng nhặt chiếc túi xách của đối phương lên.
"Này."
Hàn Thiên Khỉ thụ sủng nhược kinh nhận lấy túi xách, "Cảm, cảm ơn ngài."
Sơ Uyển cười, đưa tay về phía nàng: "Không cần khách khí như vậy, làm quen một chút, ta tên là Hứa Hi." Hứa Hi là tên của muội muội nàng.
Nhưng đối phương dường như không hề có ấn tượng với cái tên này.
Hàn Thiên Khỉ lập tức phản ứng, vội đưa tay nắm lấy những ngón tay thon dài xanh nhạt kia. Bỗng, nụ cười tươi tắn ấm áp của nàng đánh trúng tim hắn, khiến tim hắn lỡ mất nửa nhịp. "Ngài hảo."
"Ta năm nay 20 tuổi, nhìn dáng vẻ chúng ta hẳn là bạn cùng lứa tuổi, vậy không cần dùng kính ngữ đâu, ngươi có thể gọi ta Hứa Hi." Chẳng lẽ Hàn Thiên Khỉ sau này mới biết Hứa Hi? Sơ Uyển đè nén tính tình, quyết định cùng nàng chu toàn một thời gian.
"Hảo."
Ánh mắt Hàn Thiên Khỉ nhìn nàng thật sâu: "Ta năm nay 25, là trưởng nữ Hàn gia ở Thủ Đô tinh của Đế quốc, ta còn có một đệ đệ, cũng là Alpha, nhà ta chủ yếu kinh doanh..."
Lời dạo đầu tựa như đi xem mắt này khiến Sơ Uyển không khỏi bất đắc dĩ, "Hàn Thiên Khỉ, chúng ta đổi chỗ khác nói chuyện phiếm đi."
Nghe được mỹ nhân trước mắt gọi tên mình, Hàn Thiên Khỉ không tự chủ được mà nhìn chằm chằm đôi môi non mềm hồng nhuận của nàng, một lúc lâu sau mới bừng tỉnh như vừa tỉnh mộng, "A, tốt, nơi này đích xác không tiện lắm."
Hàn Thiên Khỉ trực tiếp dẫn Sơ Uyển lên phi toa tư nhân của mình, bên trong bố trí vô cùng xa hoa, thảm champagne, tiện nghi giải trí đầy đủ mọi thứ.
Không chỉ có thế, trưởng nữ Hàn gia ra ngoài cũng vô cùng khí phái, ngay cả bảo tiêu tư nhân cũng phải ngồi đến 3 chiếc phi toa nhỏ, trình thế bảo vệ quay chung quanh chiếc phi toa các nàng đang đi.
Từ ngoài cửa sổ mạn tàu có thể thấy, tất cả đường phố trên mặt đất và phi thuyền trên không trung đều đã bị giới nghiêm, chỉ có phi toa của Hàn gia được thông suốt.
"Ngươi nhìn cái gì vậy?"
Sơ Uyển thu hồi ánh mắt, cười Cười với Hàn Thiên Khỉ vẫn luôn nhìn mình, "Không có gì."
Phi toa trực tiếp đến một nhà tiệm cơm Tây xa hoa.
Nhà hàng bên trong đã dọn dẹp sạch sẽ, chỉ có một bàn khách là các nàng.
Hàn Thiên Khỉ chống cằm, mắt không chớp nhìn chằm chằm Sơ Uyển đối diện.
Sơ Uyển nâng ly champagne lên miệng, đôi môi đỏ hé mở, nhợt nhạt nếm một ngụm, liền buông xuống ly chân dài, khen: "Hương vị không tồi."
Lúc này Hàn Thiên Khỉ mới cười, tự mình động tay chia bò bít tết thành từng miếng nhỏ cho Sơ Uyển, toàn bộ quá trình ăn cơm đều ân cần đầy đủ với Sơ Uyển, hoàn toàn không còn dáng vẻ oai phong một cõi của trưởng nữ Hàn gia.
Đến khi Sơ Uyển buông dao nĩa, nàng mới tiếp tục mở miệng giới thiệu mình, lời trong lời ngoài càng như đang đẩy mạnh tiêu thụ bản thân, "... Ta tốt nghiệp đại học liền bắt đầu quản lý xí nghiệp gia tộc, tài sản danh nghĩa trên trăm tỷ, nhưng vì quá bận rộn công việc, không có thời gian yêu đương..."
"Từ từ, Hàn Thiên Khỉ."
Sơ Uyển kịp thời kêu dừng, nhắc nhở nàng: "Ta là Alpha."
"Ta biết a, ta không ngại yêu đồng tính Alpha - Alpha."
Hàn Thiên Khỉ không biết nghĩ tới cái gì, vành tai lại lần nữa ửng đỏ, "Tin tức tố của ngươi rất dễ ngửi."
Trong thế giới ABO, những lời này chẳng khác nào "Ta thích ngươi".
Hàn Thiên Khỉ lần đầu tiên hơi nhíu mày trước mặt mỹ nhân: "Chẳng lẽ ngươi là người chỉ thích yêu đương dị tính, chỉ muốn tìm Omega kết hôn thôi sao?"
Giờ khắc này, Hàn Thiên Khỉ cảm thấy trên đời này không có Omega nào xinh đẹp bằng nữ nhân trước mắt.
Trước kia, Hàn Thiên Khỉ cũng từng ảo tưởng về việc sau này sẽ tìm một Omega thê tử như thế nào, nhưng khi nàng thấy Hứa Hi lần đầu tiên, nàng liền cảm thấy giới tính căn bản không phải vấn đề.
Sơ Uyển có chút đau đầu, "Chúng ta mới gặp nhau lần đầu, ngươi không thấy nói những lời này có chút quá sớm sao?"
Nghe vậy, mắt Hàn Thiên Khỉ sáng lên, nàng cảm thấy mình có cơ hội: "Vậy sau này ta sẽ nói với ngươi những điều này, chúng ta có thể bồi dưỡng tình cảm trước."
Sơ Uyển đáp: "Ta không có ý đó."
Thấy ánh mắt Hàn Thiên Khỉ vẫn chuyên chú nhìn mình, nàng dứt khoát nói rõ: "Gần đây ta không muốn yêu đương với ai cả."
Sơ Uyển là một Omega thật sự, nàng ghét nhất chủ nghĩa Alpha cực đoan. Những tin tức tiêu cực liên quan đến vấn đề này đầy rẫy trên Tinh Võng, nên nàng cũng không có hảo cảm với bất kỳ Alpha nào.