Tiêu Lang hỏi: "Ta hỏi ngươi hay là ngươi hỏi ta?"
Lư hầu sợ đến mức đầu gối khuỵu xuống, suýt chút nữa lại quỳ xuống, hắn vội vàng đứng thẳng, rũ mắt che giấu đôi mắt đang đảo liên tục, trong lòng không ngừng cân nhắc, ngoài miệng thì cung kính thuật lại tiền căn hậu quả, ngữ khí vô tội lại vô cùng bi ai, nói xong vẫn chưa từ bỏ ý định, lại lần nữa dò hỏi: "Bệ hạ đường xa giá lâm, thần lại không biết gì, xin bệ hạ ban cho thần một cơ hội chuộc tội..."
Tiêu Lang thản nhiên nói: "Chưa nói tới đường xa, ta là mượn Tiên Quân chi lực, từ trong vương cung thuấn di tới."
Lư hầu lập tức nắm bắt được thông tin quan trọng: Hắn đến một mình! Thế đơn lực mỏng! Lúc này yếu thế, tương lai nhất định sẽ lôi chuyện cũ ra, chi bằng dứt khoát điểm, ngăn cách hắn với Tiên Quân, khiến hắn không thể quay về, rồi...
Tiêu Lang quay sang Trang Hành, đưa tay cởi trói cho hắn, đồng thời ân cần hỏi: "Tiên Quân, ngài không sao chứ?"
Đáy mắt Lư hầu thoáng qua một tia hung ác, phẫn nộ quát: "Thật to gan, dám giả mạo Thiên Tử! Người đâu, bắt hắn lại!"
Tiêu Lang bình tĩnh cười, một bộ dạng khoanh tay chịu trói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT