Hà Long từ trong đội ngũ bước ra, cười như một gã gian thương khéo léo, chắp tay nói: "Chúng ta là thương nhân đi ngang qua đây, trên xe đều là hàng hóa chúng ta định đem đi bán."
Thành công tử miệng thì hỏi: "Hàng hóa gì?", nhưng người đã nhảy xuống ngựa, vứt roi đi tới, không chút khách khí giơ tay xốc một góc vải dầu lên.
Chỉ liếc mắt một cái, hắn đã trừng lớn mắt kinh hãi: "Đây... Đây là..."
Hà Long vội vàng buông vải dầu xuống, vẻ mặt khẩn trương: "Đây là do gia chủ nhà ta từ đô thành bỏ ra số tiền lớn mua về đấy, quý giá lắm. Chủ hàng đã dặn, không được dãi nắng dầm mưa, nếu không dùng không được mấy năm là hỏng."
Thành công tử bá đạo xốc vải dầu lên lần nữa, một tùy tùng bên cạnh quát lớn: "Công tử nhà ta hỏi ngươi đây là vật gì, còn không mau khai thật?"
Hà Long ra vẻ sợ hãi, vội quỳ xuống đất: "Công... Công tử... Thì ra là Thành công tử? Tiểu nhân mắt mù, thật sự thất lễ, xin công tử thứ tội!"
Thành công tử chợt thấy xấu hổ, hắn chỉ là một công tử mất nước ăn nhờ ở đậu, sao có thể so sánh với công tử Lư Quốc? Hắn tức giận trừng mắt nhìn tên tùy tùng bên cạnh, gã kia cũng nhận ra mình vỗ mông ngựa trúng chân ngựa, vội vàng cúi đầu, ra vẻ mặc cho đánh mắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT