Hô hấp của Tiêu Lang ngưng trệ, tim đập chậm đi nửa nhịp.
Nửa năm nay Tiêu Lang lớn lên rất nhanh, gần như rũ bỏ hết vẻ ngây ngô của thiếu niên. Hắn mỗi ngày cùng Tiêu Lang như vậy ở chung, nguyên tắc sớm đã lung lay. Sở dĩ hắn không dám đụng vào Tiêu Lang, vẫn là lo lắng cho thân thể Tiêu Lang, đại phu nói cảm xúc không thể quá kích động, hắn liền không dám vượt qua Lôi Trì nửa bước.
Sau hừng đông, Trang Hành hoàn toàn tỉnh táo. Trong phòng chỉ có một mình hắn, hắn ngồi dậy chống trán ngẩn người một lát, trong lòng cảm thấy trống trải. Cũng may không lâu sau bên ngoài liền truyền đến động tĩnh chuẩn bị xe ngựa, hắn nhớ tới hôm nay phải đi xa nhà, vội vàng thu lại tâm tư, mặc quần áo rửa mặt.
Sau nửa canh giờ, Tiêu Lang dẫn theo một đám triều thần, gióng trống khua chiêng, long trọng nghênh đón Trang Hành từ trong cung ra. Sự kiện này thu hút sự chú ý của toàn bộ kinh thành. Ngay cả kẻ ngốc cũng có thể nhận ra vị Tiên Quân này có vị thế quan trọng trong lòng Thiên Tử, thậm chí còn hơn cả Quốc Sư trước đây.
Chu Dũng Mãnh nhìn Tiêu Lang lưu luyến chia tay Trang Hành mà kinh hồn bạt vía, nuốt khan một ngụm nước bọt, sợ hãi nói: "Hắn... hắn... hắn... lại là Thiên Tử! May mà hắn không gọi chúng ta là sư huynh..."
Những người khác cũng không khỏi xúc động.
Lần này, Trang Hành mang theo tất cả đồ đệ, chọn thêm vài người từ những người bị loại trước đó, cùng một đội hộ vệ và mười mấy con hạc của gia tộc. Đoàn người hùng dũng rời khỏi kinh thành, hướng Lư Quốc mà đi. Với trận trượng lớn như vậy, Lư hầu nhanh chóng nhận được tin tức. Nhưng điều mà mọi người không ngờ tới là khi họ đến cửa thành, binh lính canh gác lại giơ binh khí lên, ngăn cản họ lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT