Đoàn người đi vào nhà chính, Tiêu Lang ấn Trang Hành ngồi xuống ghế, đám đồ đệ phía sau nhìn nhau. Một người tên Hà Long ghé vào tai Chu Dũng Mãnh nói nhỏ: "Thằng nhóc này là ai vậy? Ra vẻ quá ha!"
Chu Dũng Mãnh lắc đầu, hạ giọng đáp: "Không rõ nữa, có khi nào là sư phụ mới thu đồ đệ không?"
Một người khác tên Tiền Hữu Dư cũng thò đầu qua, khe khẽ nói: "Sao sư phụ lại thu loại đồ đệ này? Không sợ Thiên Tử ghen à."
Đám đồ đệ này vốn là dân đen ở Phế Đô, mà Tiêu Lang ở Phế Đô không lâu, lại suốt ngày ở trong nhà, ngoài đám huynh đệ Quý Đại Thạch ra thì người khác chưa từng thấy mặt Thiên Tử. Hơn nữa hôm nay Tiêu Lang cải trang ra cung, ăn mặc cực kỳ bình thường, lúc đối diện với Trang Hành lại ân cần tỉ mỉ, không hề có khí phách gì, nên mọi người nhất thời không liên tưởng đến Thiên Tử.
Tiêu Lang thấy tinh thần hắn không tệ, bèn xem xét kỹ mắt hắn một hồi, cuối cùng cũng yên lòng.
Không đợi Trang Hành phân phó, đám đồ đệ đã nhiệt tình mời Trần lão đại phu vào chỗ, rồi pha trà dâng lên. Trang Hành biết lão đại phu không thích hàn huyên, nên không nói lời vô nghĩa, bảo đám đồ đệ xếp hàng để lão đại phu khám sức khỏe. Tiêu Lang đứng bên cạnh nhìn, vẻ mặt suy tư: "Ngươi định phát giấy chứng nhận sức khỏe cho bọn họ à?"
Chu Dũng Mãnh thò đầu qua, tò mò hỏi Tiêu Lang: "Sư phụ, vị này là?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play