Bên cạnh dàn tế có mấy tâm phúc đứng canh, một người trong số đó đang cầm hạc giấy trong tay, sốt ruột nhìn Quốc Sư, dường như có chuyện quan trọng muốn bẩm báo. Nhưng từ khi Quốc Sư đến đây vẫn luôn đả tọa không ăn không uống, thậm chí còn không hề nhúc nhích, rõ ràng là không thể dễ dàng quấy rầy, nên tâm phúc đành phải thu hạc giấy vào tay áo, lặng lẽ đứng chờ.
Chẳng bao lâu sau, chân trời ửng lên màu trắng bạc, một vệt ráng màu xuyên qua tầng mây chiếu xuống, khiến dàn tế hiện rõ từng chi tiết. Quốc Sư bỗng mở mắt, đưa tay che ngực ho khan một tiếng, sắc mặt trở nên khó coi.
Tâm phúc thấy Quốc Sư phất tay áo đứng dậy, vội tiến lên hành lễ, hai tay dâng hạc giấy: "Quốc Sư, Phế Đô truyền tin đến, nói..."
Quốc Sư giơ tay ngắt lời: "Ta đã biết."
Tâm phúc thấy ánh mắt Quốc Sư như muốn giết người, sợ hãi im bặt, không dám thở mạnh.
Quốc Sư miệng nói đã biết, nhưng vẫn cầm hạc giấy lên xem kỹ. Trên đường tu luyện, hắn đã cảm nhận được hỏa trận ở Phế Đô bị người phá, hơn nữa còn phá rất triệt để, hắn còn bị phản phệ, suýt chút nữa thổ huyết. Nhưng đúng lúc hai quân giao tranh, long mạch dao động, linh khí nồng đậm tràn ra từ phụ cận Lê Thủy, là thời cơ tuyệt hảo để hắn tu luyện, nên hắn vẫn luôn nhẫn nhịn đến bây giờ.
Nhưng hắn chỉ biết có người phá trận, chứ không biết là ai phá, phá bằng cách nào. Hắn cúi đầu xem tin, ánh mắt lướt qua, sắc mặt chợt tái mét. Hắn vung tay đốt tin thành tro, đỡ lấy cột đá bên cạnh, khóe mắt như muốn nứt ra: "Tiên Quân! Lại là Tiên Quân! Hắn lấy đâu ra pháp khí! Trên đời này sao lại có pháp khí diệt được hỏa của ta! Còn có lũ phế vật trên đầu tường kia, một đám đồ vô dụng!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT