Tiêu Lang đứng dậy, khinh phiêu phiêu nói: "Ta thuận miệng nói vậy thôi, không cần coi là thật."
Các thần tử giương mắt liếc nhìn Tiêu Lang, tổng cảm thấy sát khí trong mắt hắn càng thêm nặng nề, nhất thời không thể nhìn thấu ý định thật sự của hắn.
"Làm phiền Tả tể hồi âm cho nhị công tử Thân Quốc, cứ nói việc này ta đồng ý rồi."
Tiêu Lang dặn dò một tiếng, nhấc chân rời khỏi thư phòng, gấp không chờ nổi mà trở về tẩm điện nằm xuống, nhưng nhắm mắt lại vẫn không nghe thấy giọng Trang Hành, cũng không cảm nhận được động tĩnh gì khác.
Tiêu Lang mở mắt, tâm thần thấp thỏm. Hắn vốn định thân cận để trấn an Trang Hành, dù sao cũng tính cầu hôn, bày tỏ tâm ý cũng tốt, nhưng không ngờ Trang Hành lại nửa đường rời đi. Hiện tại Trang Hành đã thu lại người giả, cũng không biết có phải đang giận mình hay không. Tiêu Lang hận không thể lập tức chạy đến bên Trang Hành, nhưng hôm nay lại là thời khắc quan trọng, hắn cần phải tọa trấn vương cung, không thể dễ dàng rời đi.
Nhìn đồng hồ nước, Tiêu Lang đưa tay xoa nhẹ giữa mày, rồi lại đứng dậy, đi ra khỏi tẩm điện bên hồ, gọi một người của Ám thành tới hỏi: "Phế Đô bên kia thế nào rồi?"
Người nọ giấu mình dưới nước, chỉ lộ ra khuôn mặt xanh trắng, nhìn dưới bóng đêm có chút đáng sợ: "Phế Đô trước mắt vẫn ổn, có điều trong thành càng ngày càng nóng, không biết có thể chống đỡ được bao lâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT