Quý Đại Thạch không dám trái ý hắn, vội vàng mở mật hàm ra, liếc qua một lượt: "Có ấn của Thiên Tử, chắc là thật."
Quý Đại Thạch nhìn kỹ rồi kinh ngạc trợn mắt: "Bảo chúng ta yên tâm thu nhận đám lưu dân kia, còn bảo chúng ta đưa lưu dân vào quân đội."
Trong lòng Trang Hành giật thót, nghi ngờ nói: "Thiên Tử tin tức linh thông vậy sao? Lưu dân là do hắn sắp xếp? Hơn nữa cửa thành đóng rồi mà, phong mật hàm này từ đâu đưa tới?"
Quý Đại Thạch: "… Là Hạc phu nhân ở trong cung chơi đùa, nhặt được ở bên suối nước nóng."
Hai người đều ngớ người trước sự quỷ dị này. Trang Hành nghĩ đến bồ câu đưa thư hay phi hạc truyền thư gì đó, chim bay vào cung trống không, nhưng Quý Đại Thạch liền lấy ra một cái bình sứ thon dài, nói tin được đựng trong bình, cả bình lẫn thư đều bị nhặt được. Trang Hành cầm cái bình lật qua lật lại xem, bất ngờ phát hiện nút bình có dấu vết bị ngâm trong nước.
Quý Đại Thạch dù sao cũng chỉ là dân thường, chưa từng ở trong trung tâm quyền lực, nhỡ đâu có người giả mạo ấn của Thiên Tử thì chưa chắc hắn đã phân biệt được. Trang Hành nghĩ ngợi: "Đem Tề An lên đây."
Rất nhanh, Tề An bị trói gô áp giải đến trước mặt Trang Hành. Tề An rất không thích Trang Hành, dù đã thành tù nhân vẫn ngẩng cao đầu, thậm chí còn hừ mạnh một tiếng đầy khinh bỉ. Bất quá hiện giờ Trang Hành là dao thớt, Tề An là cá thịt, Trang Hành không để bụng thái độ của hắn, thản nhiên gấp mật hàm lại, chỉ để lộ phần con dấu, đưa tới trước mặt hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play