Quốc Sư phất tay áo ngồi xuống, sắc mặt không vui: "Nghe nói Tiêu Lang mấy ngày nay không hề chạm vào ngươi? Rốt cuộc là sao? Hắn vẫn luôn lạnh nhạt với ngươi hay là đã chán ghét ngươi rồi?"
Thân Hữu sắc mặt đỏ bừng, hổ thẹn cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Hình như hắn không ghét ta, nhưng cũng chẳng đoái hoài gì tới ta. Quốc Sư, ta thật sự không hiểu nổi hắn, hắn đối với ta rất tốt, thường xuyên gọi ta đến nói chuyện, cũng hay quan tâm đến chuyện ăn uống, sinh hoạt hằng ngày của ta, nhưng tuyệt nhiên không muốn chạm vào ta, có phải hay không... hắn chê ta lớn tuổi hơn hắn?"
Quốc Sư trầm ngâm một lát, khẽ nheo mắt: "Hắn vốn luôn sủng ái những người lớn tuổi, ngươi so với bọn họ cũng đâu có kém, hắn không nên đối xử với ngươi như vậy. Đêm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ngươi kể lại cho ta nghe đầu đuôi ngọn ngành."
Thân Hữu lập tức kể lại mọi chuyện từ đầu đến cuối, Quốc Sư nghe xong liền thấy có gì đó không ổn: "Hắn nhảy xuống ao nước lạnh làm gì?"
Thân Hữu càng thêm xấu hổ: "Ta trộm dùng dược, hắn... Hắn thà ngồi nửa đêm trong hồ nước lạnh, cũng không muốn chạm vào ta..."
Quốc Sư mặt lạnh xuống, quát khẽ: "Hồ đồ! Ta cho ngươi dùng dược bao giờ? Tự cho mình là thông minh!"
Thân Hữu bị mắng cho sợ hãi, vội vàng giải thích: "Ta nghe nói loại dược này hiệu quả tốt lắm, nghĩ rằng Thiên Tử vốn là người, dùng chút dược chẳng qua là để tăng thêm hứng thú, biết đâu chừng hắn còn thấy cao hứng, ai ngờ hắn lại thờ ơ như vậy..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT